Một chú bé có rất nhiều ham mê, việc nào chú cũng hứng thú. Nào học vẽ, nào tập đàn, rồi bơi, đánh gôn, gì chú cũng học. Nhưng học thì phải hành. Sao có đủ thời gian để làm tất cả mọi thứ. Vì thê chú chán dần, rồi chẳng thiết gì nữa, học tập từ ham thích trở thành gánh nặng. Trong kỳ thi kiểm tra cuối khóa, chú đứng hàng sau cùng.
Người cha biết chuyện không trách mắng gì. Sau bữa ăn tối, ông tìm một cái phễu và một bát gạo, đặt trên bàn, rồi nói với con:
– Bây giờ hai bố con ta cùng chơi trò này.
Nói xong, cha bảo con lấy những hạt gạo bỏ vào phễu để cho chúng rơi vào một cái bát đặt phía dưới. Cậu con trai lấy những hạt gạo bỏ vào, gạo rơi qua phễu xuống cái bát. Rồi cậu lại lấy gạo bỏ vào phễu, gạo lại tiếp tục rơi xuống dưới. Nhưng tới một lúc, cậu bỏ nhiều hơn, những hạt gạo không rơi xuống bát nữa. Cậu con trai lắc, nhưng gạo vẫn đầy trong phễu.
Người cha đem gạo trong phễu đổ ra ngoài, rồi cho từng ít gạo một, những hạt gạo lại rơi xuống như trước. Chẳng bao lâu, gạo đã đầy cái bát phía dưới.
Ông nhẹ nhàng bảo con:
– Cái phễu cũng giống như con, một lúc muốn có nhiều thứ quá thì không thể làm được. Cần phải từ từ, dần dần, cuối cùng rồi cái gì cũng sẽ học được.

2 BÌNH LUẬN

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Please enter your name here