Lẽ ra, bài “Người tử tế” của tôi đã kết thúc ở phần 2 (với nội dung thế nào là người tử tế) sau phần 1 (đạo đức xuống cấp nhưng vẫn còn người tử tế). Nhưng mấy hôm nay, thấy có nhiều việc liên quan, xin viết thêm phần 3 này.
Trước hết, cần phải khẳng định rằng, đã có bao giờ đạo đức xã hội xuống cấp như thế này không (nói theo cách của một bác) trong lịch sử dân tộc, phần lớn các bậc cha mẹ đều mong muốn, thậm chí là mơ ước con cái trở thành những người có danh vọng, chức tước, thành những đại gia, tỷ phủ, … vẫn có không ít người mong cho con ăn học để trở thành người tử tế trong tương lai. Mong ước này rất đáng trân trọng và mục đích của bài viết chính là nhằm khuyến khích và góp một phần nhỏ bé vào việc hình thành những người tử tế cho xã hội.
Cách nay 10 năm môt cháu SV Sư Pham ở Hưng Yên hỏi GS Nguyễn Lân Dũng,ông trả lời SV SP phải phat âm cho đung Tôi thây trong cuốn sách ‘Let’s Learn English”mở đầu người ta dạy cách phát âm (phonation).
phat âm chữ L :đặt lưỡi lên Khẩu Cái ,sau răng hàm trên miêng mở rông
phát âm chữ N lưỡi giưa hai hàm răng
Bác dạy văn, chắc ít nhiều cũng được học về ngô ngữ.
Cho bác cho em hỏi ngu tý: thế nào là người nói ngọng hả bác?
Câu hỏi này em đã hỏi tay bạn quen, từng là viên trưởng viện ngôn ngữ, nhưng hắn lấp lửng, chắc cho rằng em không học văn, dân ngoại đạo biết gì mà nói.
Kính bác.
Trên tv có mục “việc tử tế” chỉ thấy đưa tin những thường dân “thấp cổ bé họng” làm được những việc tử tế, cón các “ông lơn” thì sao, họ có làm được việc nào tử tế không?
Trên tv có mục “việc tử tế” chỉ thấy đưa tin những thường dân “thấp cổ bé họng” làm được những việc tử tế, cón các “ông lơn” thì sao, họ có làm được việc nào tử tế không?
Họ tưởng rằng bằng những lời lẽ tự giác ” vô tư ” của các cô giáo sẽ giúp cho việc làm của họ trở nén trong sáng đẹp đẽ chứ không nhem nhuốc,xấu xa. Thật là dại dột! Dựa vào sự dai dot cả tin của kẻ yếu để minh chứng cho việc làm mờ ám không khác gì: ông bố ăn vụng dăn con,về mẹ có hỏi thì bảo bố con ăn nhưng không được mách mẹ! Ngờ đâu thằng bé về nói lại y nguyên lời bố dặn ! Có điều mấy cô giáo này vừa có vẻ vô tư nhưng lại dại dột chứ không ngay thơ như đứa trẻ kia! Khốn nạn hí hửng làm cái việc ” qua ruộng dưa cúi xuống sửa giày” dẫu không hái một trái nào nhưng ai mà tin được! Đàng này các cô lại cúi nhiều lần,mà cúi lâu thì biết đâu được “Cái tổ con chuồn chuồn” ! Liệu các cô còn yêu nghề dạy học hay thích làm công việc vinh dự hơn ?