Cùng với ăn, mặc là nhu cầu thiết thân , quan hệ tới sự sống còn của con người. Đồng thời, cách ăn và cách mặc cũng bộc lộ rõ nhất từ thói quen, tính cách tới phẩm cách của mỗi cá nhân. Cho nên, cha ông xưa đã có nhiều câu răn dạy, và mỗi đứa trẻ, ngay từ khi còn nhỏ đã luôn được nhắc nhở, bảo ban “đường ăn ý ở” trong đó rất quan trọng là cách ăn và mặc. Xin nói về chuyện mặc.
Bác ơi, biết đủ thì chúng nó không nhục, vằn vện lên làm người, ngồi bàn độc, chúng dần ngang với súc vật rồi.
Thời buổi giờ đến “Cụ” thích lớn còn “Bà” lại thích to. Thiên hạ hoảng lên vì to với lớn .còn thiết gì đạo lý nhân phẩm ,phẩm giá đâu ! Chỉ có phẩm hàm ,phẩm trật,đạo tặc,đạo trích,nhân tiền,nhân bạc là thứ hấp lực thu hút đám đông được xem là thức thời và khôn ngoan vậy ? ! Tiếc là cụ Nguyễn Khuyến đã đi xa ,nếu cụ còn sống không biết còn bao nhiêu câu đối thế sự hay cho đời ?