Có một người, suốt thời trai trẻ lăn lộn kiếm tiền, đến tuổi trung niên đã trở nên giàu có. Tuy giàu có, nhưng ông ta vẫn không thấy trong lòng được thoải mái. Trong khi một người bạn  của ông ta  chỉ sinh sống bằng nghề trồng hoa nhưng  lúc nào cũng thấy vui vẻ. Ông không làm sao hiểu được.

Một hôm, ông dành thời gian tới hỏi người bạn học;

–         Tiền của anh không nhiều bằng tôi, nhưng sao tôi thấy anh lúc nào cũng vui vẻ?

Người bạn học chỉ cái cửa sổ, hỏi:

–         Từ đây nhìn ra ngoài, anh thấy gì?

–         A, rất nhiều hoa. Người giàu có nói.

Người bạn học hỏi:

–         Nhìn vào cái gương, anh thấy gì?

–         Thấy bản thân mình.

–         Muốn nhìn ra xa thì phải nhìn vào đâu?

–         Tất nhiên nhìn ra cửa sổ.

Người bạn học cười, nói:

–         Anh thử nhìn tấm gương xem, người ta đã tráng vào sau nó một lớp thủy ngân, chính  lớp thủy ngân đó khiến anh không thể nhìn được cả thế giới.

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Please enter your name here