Đọc sách báo trước năm 1945, hình như chẳng bao giờ thấy từ “vinh dự”. Theo cuốn Đại từ điển tiếng Việt, “vinh dự” nghĩa là “1. biểu hiện cụ thể của sự đánh giá cao, thường là về mặt cống hiến của tập thể xã hội đối với cá nhân nào đó (ví dụ nhận huân chương)” và “2. sự sung sướng về tinh thần khi được nhận vinh dự.” (Nguyễn Như Ý chủ biên – Đại từ điển tiếng Việt – Nhxb thành phố Hồ Chí Minh năm 2011, tr. 1.766 ).
Khi quyền lực là chân lý thì mọi chuẩn mực đạo đức đảo lộn.
Tất cả những “tấm gương lãnh tụ , vinh dự cao quý…” trong thể chế này thực tế đã chứng minh đều là giả dối, bất lương chỉ nhằm phục vụ kẻ cai trị.
Một xã hội phong kiến kiểu mới trá hình đang tàn phá mọi giá trị quyền con người.
Lợi dụng” nhiệm vụ chính trị ” làm suy đồi đạo đức,phá nát gia can người dưới quyền… thì bị xử tội ra sao ?
Vinh dự chỉ có khi Người Thăm và Được Thăm có NHÂN CÁCH,
có ĐAO ĐƯC ,và TRÍ TUỆ